ĐTLA Nam
Tác Giả: Trịnh Nhựt Đông
Thoang thoáng một mùi hương cau dịu mát từ một luồn gió từ ngoài sông thổi vào, làm thằng Ðạm và thằng Ân ngáp ngủ vì hiu hiu gió thổi. Hai đứa nó đang gọt chẽ những sợi dây lác cho kịp chiều nay để mang đi nhuộm màu mà dệt chiếu. Có vài cặp chiếu gong phải dệt cho rồi vì hàng đặt từ tỉnh thành, hai thằng hối nhau gọt cho bó lác cuối cùng rồi để có chút thì giờ mà đánh giấc trưa trên chiếc võng kẽo cà kẽo kẹt.
Thanh Ðạm là tên của một cậu con trai vào lứa tuổi thành niên. Hoàn Ân, một cậu bé ở tuổi "17 bẻ gẫy sừng trâu". Hai đứa thân thương với nhau từ tấm bé. Ðạm là thân côi cút, được ba mẹ của Hoàn Ân nuôi dưỡng và lớn lên cùng với nhau trong một mái ấm gia đình. Mỗi ngày dần lớn, tình huynh nghĩa đệ lại càng khắn khích nhau hơn sau những khi tan học. Cuộc sống miền quê mộc mạc, đầy tình yêu thương chất phát, hai chúng nó hồn nhiên bên chữ i chữ tờ, cò cò chèm chẹp, khoai lùi trong bếp rơm, ngày ngày đan gọt dây lác phụ giúp cha mẹ dệt chiếu mang ra chợ, hay tỉnh thành đô hội bán. Có những khi nghe tiếng chim bìm bịp kều chiều, nước lớn. Hai đứa bơi lội giỡn đùa trong giòng nước sông xuôi chảy. Văng vẳng đâu đó, có tiếng mẹ ru con trong chòi tranh vách lá:
"Ầu ơ,
Chiều chiều bìm bịp kêu chiều
Chị em sắp sửa lấy nồi nấu cơm
Nấu cơm thì phải nấu canh
Nêm mắm, nêm muối, nêm hành cho thơm"
Tuổi thơ mộng của hai đứa cứ êm đềm trôi như con sông lặng lẽ chạy xuôi ra ra biển cả. Trí óc thơ ngây của Hoàn Ân còn ngỡ như ngày nào, không hiểu gì về "sông sâu bên lỡ bên bồi". Sau những khi tắm sông lội nước, thằng Ðạm cùng Hoàn Ân hay vào căn chòi che bằng nhánh dừa nước để xối nước, thay quần áo. Thằng Hoàn Ân có ý nghi kỵ, vì sau này anh Ðạm hay kêu Hoàn Ân thay quần áo trước cho xong, rồi khi Ân ra khỏi chòi che chân thì anh Ðạm mới thay quần áo. Thằng Ân chưa hiểu sự "kín đáo" hay nôm na là "mắc cỡ" của anh Ðạm, nên sinh lòng tò mò. Vào một buổi chiều sau khi bơi lội ở khúc sông nhà, Hoàn Ân vào chòi rửa ráy với Ðạm, nhưng thay vì như mọi khi, thằng Hoàn Ân lẽn bước ra sau vách lá, cố lén vạch xuyên vách lá đơn sơ được dựng lên thành "nhà tắm" xem anh Ðạm làm gì? Hoàn Ân hé mắt nhìn trông Thanh Ðạm đang lau mình cho khô trong một thân thể trần truồn của một thanh niên đang phát triễn. Hoàn Ân trông thấy qua khe vách lá, thân anh Ðạm vạm vỡ vì mái chèo khua nước của bao năm qua. Hai bắp tay Ðạm nịch nãm với thân truồng rám nắng. Màu da "bánh ích" ngọt đường của Ðạm làm cho Hoàn Ân càng tò mò thêm vì một vẽ đẹp của một nam nhi mới lớn với ngực nở nang, lông nách đen rậm khi anh Ðạm dang hai cánh tay thoa phèn chua rửa sạch. Hoàn Ân dán mắt mình qua khe vách theo dõi thân hình của anh Ðạm đang lộ trần trong buồng tắm không nóc che. Ðạm đang ngước nhìn lên bầu trời trong xanh và tự mình lau khô da thịt và mông đít. Ðạm đâu biết thằng cu tí Hoàn Ân đang lén nhìn những động tác của Ðạm đang làm, cốt ý để thoã mãn một ý nghĩ dâm tà, cho con cu cương đầy khí ái của Ðạm lúc càng cứng lên, rồi Ðạm sẽ tự mình thoã dâm trong nhà tắm. Thằng Ân vẫn còn núp sau vách nhà tắm xem cho trọn một màn phim mà nó chưa bao giờ trông thấy. Trong lòng hoang mang, so sánh lại mình, vì thằng Ân chưa hiểu cái việc làm thầm kín của Thanh Ðạm. Nó chỉ vớ vẫn là Thanh Ðạm chơi với cu, không hiểu tại sao cu anh Ðạm lại có chút lông măng, và đầu cu lòi ra như cái nấm dại mọc sau hè....Thằng Ân cố nhìn khi anh Ðạm bóp con cu thật mạnh, quỳ gối xuống nền đất như muốn đái, nó trông thấy anh Ðạm đái nhưng không rõ...rồi Anh Ðạm vói tay múc một gáo nước trong khạp rửa sạch đầu con cu, dội sạch sàn nước, mặc quần áo vào thong dong cho một buổi cơm chiều.
Thằng Ân muốn hỏi anh Ðạm vì những thắc mắc còn quân quẩn trong đầu lắm nhưng chưa có dịp hé môi. Vả lại, nó thích rình rập xem lén anh Ðạm làm việc riêng của người lớn qua vách khe đan lá như thế. Mỗi lúc hé mắt nhìn xuyên qua khe như vậy, thằng Ân thấy khoái sản trong lòng, và tự mình thọt tay xuống quần cụt bắt chước từng động tác của anh Ðạm đang làm trong nhà tắm. Nó thích lắm, và tự dò con cu chưa lột da đầu, rùng mình mẫy với một cảm giác khoái lạ chưa từng hưởng trong đời. Nó quay sang gốc cây chuối hột chỉa cu đái tè rồi kéo quần từ đầu gối chạy u vào nhà...
*
* *
Một buổi trưa êm ã khi Hoàn Ân thức giấc trên chiềc võng giăng ở gian nhà bếp, trông mắt chẳng thấy ai, ba mẹ đi xóm chợ chưa về, tìm anh Ðạm nên Hoàn Ân dạo chân ra vườn, chắc là anh Ðạm đang trèo cây hái trái. Hoàn Ân dẫm bước ra vườn nhà, thoáng xa xa Hoàn Ân đang trông thấy anh Ðạm ngồi tựa lưng vào gốc cây xoài, cái quần tà lõn kéo tuột xuống khỏi lưng bụng, một tay đang thò thụt "dọc cu", đầu ngữa tựa vào thân cây như mê man hoang sướng...Cậu Ân ta núp thân sau bụi chuối theo dõi anh Ðạm đang bóp dái mò cu một mình bên thân cây xoài mọc trái xanh chua. Nó trông mắt nhìn anh Ðạm đang bóp con cu cứng sững, trân tru thân hình, hai bàn chân duỗi dài rồi nẫy nà mông đít bắn vọt ra những giòng nưóc đùn đục chảy dài trên bụng. Anh Ðạm lấy lá cây chùi đi những vết ướt trên bụng mình và kéo vội quần đùi lên lưng bụng. Thằng Ân trông thấy một việc rất lạ kỳ, và hồn nhiên hó hen sau bụi chuối. Có tiếng động, Thanh Ðạm quay mặt nhìn quanh ái ngại như đã có ai bắt gặp mình đã "thủ dâm". Thằng Hoàn Ân núp sau bụi chuối, nín thin thít vì sợ bị anh Ðạm la vì "cái tò mò". Nhưng rồi, Thanh Ðạm phát hiện bé Hoàn Ân đang lấp ló, nên lên tiếng "tằng hắng", a ha. và kêu:
-Út Ân hả? Làm gì lấp ló đó mậy? Ra đây!
Thằng Ân e ngại ló đầu ra sau thân cây chuối, cười khúc khích trả lời:
-Em nè! Í ẹ, em thấy anh Ðạm dọc cu nè...
Thằng Ðạm không hề mắc cỡ, chạy cút bắt thằng Ân vòng quanh vườn nhà rồi đè Hoàn Ân vật ngồi xuống gốc cây xoài mà khẽ nói:
-Ai cũng đến lúc ngứa da cu, dọc dọc gãy gãy cho đã ngứa. Ðến phiên mày dọc cu, cũng lén vô lùm ai mà chọc hả?
Nói xong, thằng Ðạm thọt lét Hoàn Ân cười khằn khặt, rồi Hoàn Ân tiếp lời:
-Ân thấy cu anh Ðạm có lông nè.
Thằng Ân tò mò hỏi thêm:
-Anh hay gãy cu lắm hả?
Thằng Ðạm nhoẽn miệng cười, trả lời vấn đáp:
-Cu anh mở mắt rồi, nó lòi cái đầu ra khỏi bao da nên lâu lâu ngứa ngái anh phải gãy.
-Cu em còn chưa tròn nấm, nó chưa lòi ra đó.
Nói được vài câu, Thanh Ðạm lên cơn nứng, bảo thằng Ân vạch cu ra cho mình khám xét. Cu thằng Ân còn non, chưa phát triễn, nên con cu căn phồng, nhưng da cu vẫn bao bọc thỏi son đỏ hoẽn. Thanh Ðạm dùng hai ngón tay se se ở đầu con cu Hoàn Ân, Hoàn Ân thấy nhồn nhột. Hoàn Ân muốn nhìn rõ xem con cu "người lớn" của anh Ðạm, nên tuột chiếc quần "tà lõn" của anh Ðạm xuống. Hai tay Hoàn Ân bóp bóp con "cặc lỏ" của anh Ðạm rồi vân vê vuốt vuốt. Thấy anh Ðạm sướng rên, nó mằn mò con thật nhanh hơn, thằng Ðạm hỏi:
-Em sắp ra chưa?
Thằng Ân khờ khạo đáp:
-Em ra rồi
Thằng Ðạm bắn khí theo từng nhịp điệu vuốt cu của Hoàn Ân, thằng Ân trân mình rùng rẫy rồi đái ra một "một giòng suối nóng". Hoàn Ân đái ra nước tiểu trong vắt nhưng trong bụng thì sướng khoái với một cảm giác thật lạ...
Mỗi khi đêm về trên xóm Lác, tiếng ễnh ương ngái ngủ ngoài bờ đê, không gian tĩnh mịch, hai đứa nằm bên nhau trong căn nhà ngói ba gian thật khó tìm giấc ngủ. Chiếc giường tre như trở giấc theo từng cái trở lưng của hai đứa. Hoàn Ân thổn thức, sờ bàn tay qua hong bụng của Thanh Ðạm và mò mẫm rờ rẫm vào mông đít. Thằng Ðạm nứng quá, chịu không nỗi nên quay người sang cho bé Ân mò vuốt cu mình đang cứng cáp như một khúc cây đầy nhựa sống. Thằng Ðạm vọt khí chảy dài trên chiếc chiếu, Hoàn Ân chưa biết "ra khí" là gì? Thấy cu anh Ðạm đái ra những chất sền sệt, nong nóng, nhừa nhựa...Thanh Ðạm giải thích cho em rằng, đó là nhựa mũ, như khi mình hái trái đu đủ, hay trái xoài, hay mũ mít vậy Hoàn Ân...
Thanh Ðạm cởi chiếc áo ra để chùi "vết lăn trầm" trên chiếu. Thỏ thẽ vào tai Út Ân như ru ngủ giấc nồng.
Ngày qua ngày, Hoàn Ân lớn dần, cảm thấy đau đau ở hai đầu vú vì "nổi chái chanh". Hoàn Ân quấn quít bên Thanh Ðạm hơn vì đêm xuống hai đứa chơi trò "vợ chồng, chòi tranh vách lá". Trưa nay, việc học đã xong, lác màu nhuộm thắm, hai đứa đó tiện lúc nước ròng nên lội xuống đê bùn lầy bắt cá thòi lòi đem về nướng cho heo ăn. Bùn sình trơn trượt, hai đứa chợp bắt cá thòi lòi cho vào cái "đó tre", rồi bốc nắm bùn chọi nhau đùa giỡn. Hai đứa vật nhau trong bùn, chợt thằng Ứt Ân thọt tay xuống lòn vào trong quần của Thanh Ðạm mà vò vuốt con cu. Thanh Ðạm theo hứng tình, bóp lấy con cu dái phều của Hoàn Ân. Hai đứa cười sướng vì vuốt ve lấy cu nhau trong vũng bùn không tội lỗi. Hoàn Ân bốc lấy một nắm bùn sình bôi lên ngực anh Ðạm, cạ sát người mình cho hai ngực áp vào nhau. Thanh Ðạm hứng quá vì Hoàn Ân vuốt cu mình trơn nhượt, nên bắn vọt khí dâm và hì hụt nắm lấy con Hoàn Ân che lấp dưới vũng lầy mà "sụt".. Hai quả chanh phồng đỏ của Út Ân như không còn đau đớn nữa, Hoàn Ân ép chặt vào thân ngực trần của anh Ðạm và hít hà từng hơi thở sướng. Con cu của Út Ân đã lột da, nhỉ ra những giọt trinh nguyên tan dần trong vũng bùn trơn tru tinh mộng... Nước sông bắt đầu dâng cao, Thanh Ðạm vứt bỏ cái "đó cá" lên bờ mà hoà mình cùng với Hoàn Ân trong cơn nước lớn. Tắm gội cho nhau trôi đi những vết bùn lầy, hai đứa trầm nửa thân người trần truồng dưới sông, rồi giặt quần cho sạch. Thanh Ðạm cõng Út Ân trên lưng bơi lội một vòng, hai tay cố chợp lấy những đám lục bình trôi nỗi lênh đênh trên sóng nước mênh mông...
Con nước dâng đầy như tình cảm mến của hai đứa trai trẻ trong lứa tuổi dậy thì. Bơi lội với nhau đã chán, leo chạy lên bờ về vách tranh nhà tắm để thay quần. Ðến bấy giờ, Thanh Ðạm mới trông thấy con cu của Hoàn Ân đã lòi da đỏ ửng. Thanh Ðạm sờ mó con cu của Út Ân đang còn hơi đau rát. Nó đã mở mắt chào đời, khóc rưng những giòng trinh lệ lần đầu tiên. Thanh Ðạm yêu quý con cu của Út Ân, nên hé môi hôn hít và nút lấy thỏi son bằng vòng lưỡi của mình thật ấm tình. Hoàn Ân trao trọn ái tình, trân người vò tóc anh Ðạm, con cu cứng dần trong miệng anh Ðạm rồi vội vàng rưng rức nhỏ lệ tình yêu...
Thanh Ðạm đã nếm được vị mật ngọt đầu đời của Hoàn Ân, âu yếm hôn lên da thịt của Út Ân, múc gào nước mưa mát lạnh trong lu, tắm gội cho em. Hai đứa chà vào mình cục xà bông con Ong, rồi kỳ cọ cho nhau thật đắm tình triều ái. Thằng Ân quỳ xuống, xoa hai bàn đầy bọt xà bông mà kỳ cọ rửa háng cho anh Ðạm. Như lúc xưa còn bé dại, anh Ðạm cũng tắm gội cho Ân vậy! Có khác đi theo thời gian, hôm nay Hoàn Ân dùng hai tay mình mềm mại mà xoa vào da thịt của anh Ðạm, trông dáng vóc của một người lớn, bắp đùi căn thịt, quanh con cu có lông măng mọc quanh. Thằng Ân ngước nhìn Thanh Ðạm đang chìm đắm trong cơn mưa ái tình, hít hà vì sướng theo từng cái vuốt cu đến da quy đầu thật trơn nhợt của bọt xà bông, vòng tay của Hoàn Ân làm điếng hồn của Thanh Ðạm...
Con cu Thanh Ðạm đang cứng như một thanh gỗ, nó dài hẵn ra so gấp hai mắc tre non. Thanh Ðạm chịu không nỗi, nên bám vào vai của Hoàn Ân mà bắn vọt tinh khí chảy dài xuống lưng của Hoàn Ân. Thanh Ðạm sướng lắm, ôm ấp Hoàn Ân như trao trọn một nỗi niềm khoái lạc mà Ðạm chưa bao giờ được hưởng. Hai đứa múc gáo nước trong mát xối vào mình cho sạch bọt xà bông, lau mình nhau cho khô, mặc vào chiếc quần tà lõn, vội lần bước vào nhà vì bếp nung khói rơm, gạo chín thơm lừng, canh bí rợ nêm hành ngòn ngọt, cá cơm kho tiêu quây quần một mái ấm tình thương...
*
* *
Chỉ còn hai con trăng nữa, một nửa tháng sắp đến là Thanh Ðạm cùng với cha phải đi xa. Cả nhà đang cố công dồn sức dệt cho xong nốt những chiếc chiếu để mang lên tỉnh thành cho kịp dịp Tết. Tuy có bận việc đến đâu, Thanh Ðạm cũng mài công nhặt tuyển từng sợi lác để dệt một chiếc chiếu ân tình cho riêng hai đứa trãi trên giường ngủ mộng tình luyến ái. Buổi trưa nay, hai đứa khuân vác chiếu xuống ghe cho sớm, để kịp con nước ngày mai, anh Ðạm cùng cha tách bến lên tỉnh thành. Ghe chiếu đã đầy, xong việc khoan thuyền, nên hai đứa có thì giờ hú hí với nhau. Chúng nó chèo chiếc xuồng ba lá tách ra hẻm sông gần đám cây bần hái vài trái bần chấm mắm ruốc ăn chơi. Ðiểm hò hẹn của hai đứa cũng tình tứ thật! Ngồi trên chiếc xuồng bấp bênh sóng nước, mốm đút cho nhau từng trái bần cắn chua vào miệng. Ánh mắt nhìn nhau như muốn cạn lời yêu đương từ con tim mộc mạc...
Thanh Ðạm đứng lên vói tay hái thêm vài trái bần chua cho hai đứa. Hoàn Ân ngồi trên bệ thuyền ngước cổ trông lên, thấy con cu anh Ðạm đang thòng lòng trong quần cụt, Út Ân như thèm thuồng muốn nuốt được trái chín trên cây. Nó nghịch ngợm kéo tuột quần Thanh Ðạm xuống và cười khúc khích. Thanh Ðạm không phản ứng chi, tay đang vói lấy cành hái bần, níu chặt nhánh canh, hít lên thật mạnh mà đu đưa, nhấc chân khỏi ván xuống, nhữ con cu mình trước miệng Hoàn Ân. Con cu của Ðạm đang nứng, chỉ dài ra như cán của một cây ná bắn chim. Thanh Ðạm đung đưa, hai tay nắm chặt cành cây bần, thằng Ân há miệng to cố đớp con cu anh Ðạm vào họng như con cá cắn mồi. Sức đu đưa của Ðạm lúc càng nhanh, làm cho con cá muốn đớp mồi vào miệng mà chả được, Út Ân bè chộp hai tay bắt lấy hong bụng của Thanh Ðạm, bấu vào hai cái mông đít căn tròn, mà ngoạm lấy con cu nuốt gọn vào miệng. Thanh Ðạm bấu ghì hai tay trên cành, ngước mặt xuống nhìn Hoàn Ân nút bú cu mình rồi ngữa mặt lên rên rỉ... Hoàn Ân nuốt khí anh Ðạm cho đã khát...Khí tình trao gửi xong, Thanh Ðạm bỏ hai tay khỏi cành bần, ngồi quỵ xuống khoan thuyền mà thở sướng qua cơn lạc dục...
Bóng ngã xế tà, hai đứa chèo xuồng trở về nhà cho kịp buổi cơm. Trời đã chạn vạn tối, hai đứa quấn quít bên nhau chong đèn dưới ghe chài ngủ canh chừng chiếu. Ðốt thêm ánh lửa mù u, ung muỗi trong cái mẽ đất với vỏ cam, vỏ bưởi phơi khô. Ðêm nay, Hoàn Ân sẽ được gần anh Ðạm một đêm, để rồi sẽ nhung nhớ nhau hơn mãi tháng trời. Nằm ôm ấp nhau trên khoan thuyền chở chiếu bông, Thanh Ðạm hôn lên trán Út Ân như hứa hẹn ngày xa vắng nhau được gần như lòng mong ước... Thanh Ðạm lần mò xuống tận bụng, kéo tuột quần Hoàn Ân ra, nút nút vào con cu còn tràn đầy xuân khí của một cậu bé mới lớn. Con cu mới cương dài, ngóc đầu trong họng Thanh Ðạm chả được bao lâu, đã vọt khí ào ào trong miệng ấm của Thanh Ðạm. Ðạm nuốt gọn những luồn khí dục của Hoàn Ân mà còn tham lam nút cu thằng bé cho đến mềm nhũng mới nhã ra. Út Ân thoã mãn cơn say tình tứ, chìm vào giấc ngủ một cách hồn nhiên. Trên khoan thuyền còn cặm xào chờ giờ xa bến, tiếng gà gáy báo thức đến canh năm, Hoàn Ân tỉnh giấc phụ mẹ cơm nắm mo cau tiễn bước cha anh lên đường bán chiếu. Thanh Ðạm nhổ xào tre khởi sự việc đi buôn, hai mái dầm khua nước sông sâu, dần dần khuất bóng...
*
* *
Xa vắng nhau như mọi khi Thanh Ðạm lên tỉnh thành bỏ mối chiếu hoa. Nhưng hôm nay, sau bao ngày chờ ngóng, trong lòng Hoàn Ân rộn ràng vui nhộn như tiếng quết bánh phồng, tiếng đập cốm trong xóm làng đang rộn rã đón Xuân. Ghe chiếu thân yêu đã trở về đậu trên nhà, Hoàn Ân chạy vụt xuống bến sông đón mừng cha, trong lòng mong đợi anh Ðạm trở về sau chuyến buôn chiếu dài đăng đẳng...Anh Ðạm về nhà vui Tết với Ân, có vài món quà mừng nhau ăn Tết! Anh Ðạm mua pháo, mua áo quần còn thơm mùi vải mới, lại thêm vài cái quần lót cho hai đứa mặc để ngủ "khỏi chổng cu". Thằng Ân mừng quýnh mỗi khi trong nhà chèo ghe đi buôn xa về, vì nó được những thứ cần mua ở các tỉnh lị phồn hoa. Thằng Ân vui chơi với pháo đập vang tai, con lân cái trống rộn vui cửa nhà. Thanh Ðạm cũng vui lây vì đêm tối về, sẽ được gần gủi với người tình chung qua bao ngày xa vắng. Chiếu chiếu hoa mà hai đứa dệt lấy đã trãi trên khung giường, trông đẹp làm sao khi nhìn thấy hoa văn trang viền góc cạnh, ở giữa in màu đỏ với bốn chữ "Hạnh Phúc Gia Ðình". Từng cọng lác đan nhau kết thành tấm chiếu, khắc chặt tình tâm của hai trẻ thương nhau. Ðêm nay, ở chốn loan phòng hai đứa nó sẽ trao tình gửi ái vẹn ân trên chiếc chiếu đầy hương trinh dục loạn. Nằm kề bên nhau, đầu tựa đầu hôn hít má môi, hai bàn tay đang mân mê trên da tình yêu thơm nồng ngọt liệm. Thanh Ðạm kéo tuột quần của Hoàn Ân ra cho khoã thân truồng trần, rồi tuột vội quần mình để hai đứa hoàn toàn loã lồ da thịt. Sát ép thân nhau qua vòng tay luyến ái, hai đứa cọ sát thân người cho cu nhau ép chặt vào nhau. Thanh Ðạm ôm chặt lấy Hoàn Ân, rồi nằm đè lên người của Út Ân mà trườn lên trườn xuống. Hai đứa thở mạnh hơn vì lạc khoái đồng tình. Hoàn Ân nằm dưới thân anh Ðạm choàng tay qua lưng, rồi lần mò bóp hai mông đít của Thanh Ðạm. Cạ sát vào nhau một lúc, Thanh Ðạm tuột xuống tìm lấy con cu yêu dấu của Hoàn Ân mà bú. Thanh Ðạm quay người lại như muốn đút cu vào miệng của Út Ân. Hai đứa đã ngoạm vào miệng nhau con cu tràn đầy nhựa tình mà bú nút. Hai tay bám vào thanh giường, trân người dũi cẳng cho khí tình trút cạn đêm xuân.
Hai đứa liếm láp cu nhau, rồi nằm kề tựa vai sau một cơn khoái lạc. Tình yêu hai đứa ngày càng nhuộm thắm như cọng lác đan dệt thành chiếu hoa tô đậm điểm trang ở chốn loan phòng của những cặp tình nhân trong tối tân hôn. Họ sống bên nhau thật êm đềm như gợn sóng êm ả trên một giòng sông phẳng lặng, đâu đây có một câu hò nghe văng vẳng từ trong thôn quê, xóm Lác:
"Sông sâu bên lỡ bên bồi,
Tình anh bán chiếu, trọn đời không phai"
Hết